Cảm xúc thu xưa
Tháng tám mùa thu, lá rơi vàng
chưa nhỉ
Từ độ người đi thương nhớ âm thầm
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Tuổi phong sương ta cũng gắng đi tìm
Có phải em mùa thu xưa
Có bóng mùa thu thức ta lòng son muộn
Một ngày về xuôi chân ghé Thăng Long buồn
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Ngày sang thu anh lót lá em nằm
Bên trời xa sương tóc bay ....
(Có phải em mùa thu Hà Nội - Trần Quang Lộc & Tô Như Chân)
Dấu xưa
Nắng lùa trong gió lao xao
Ngập ngừng nỗi nhớ chênh chao một thời
Heo may thoang thoảng bên trời
Lá rơi anh lót chơi vơi em nằm.
Dẫu không đi hết trăm năm
Cũng xin trọn vẹn một lần trong nhau
Đường đời dù lắm gian lao
Xin anh gìn giữ ngọt ngào tình em !
Đừng như giọt nắng bên thềm
Tả tơi, tan biến khi Đêm chạm Ngày !
Nơi xa người hỡi có hay
Sông xưa, bến cũ, mùa này heo may....
Lá vàng theo gió bay bay
Rụng trên lối nhỏ, phủ đầy...Dấu xưa...
Từ độ người đi thương nhớ âm thầm
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Tuổi phong sương ta cũng gắng đi tìm
Có phải em mùa thu xưa
Có bóng mùa thu thức ta lòng son muộn
Một ngày về xuôi chân ghé Thăng Long buồn
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Ngày sang thu anh lót lá em nằm
Bên trời xa sương tóc bay ....
(Có phải em mùa thu Hà Nội - Trần Quang Lộc & Tô Như Chân)
Dấu xưa
Nắng lùa trong gió lao xao
Ngập ngừng nỗi nhớ chênh chao một thời
Heo may thoang thoảng bên trời
Lá rơi anh lót chơi vơi em nằm.
Dẫu không đi hết trăm năm
Cũng xin trọn vẹn một lần trong nhau
Đường đời dù lắm gian lao
Xin anh gìn giữ ngọt ngào tình em !
Đừng như giọt nắng bên thềm
Tả tơi, tan biến khi Đêm chạm Ngày !
Nơi xa người hỡi có hay
Sông xưa, bến cũ, mùa này heo may....
Lá vàng theo gió bay bay
Rụng trên lối nhỏ, phủ đầy...Dấu xưa...
Giờ em mới mở tanh bành ra xem!
Vẫn em cô gái lọ lem
Tuy già nhưng vẫn êm đềm như xưa...
..
Giờ em mới mở tanh bành ra xem!
Vẫn em cô gái lọ lem
Tuy già nhưng vẫn êm đềm như xưa...
Bây chừ gió đẩy, gió đưa
"Dấu xưa" đã "mở"...nhưng chưa ai vào!
Mưa buồn giấu nắng trên cao
Để mưa nặng hạt cấu...cào "dấu xưa"!!! Buồn tình nên ốm tương tư "Ốm lăn, ốm lóc cho sư trọc đầu" "Dấu xưa" chắc đã nhạt màu Thu nay vàng lá rụng câu hẹn thề Chờ nhau chẳng được...em về Đường xưa khuất lối...bốn bề mưa giăng...
Mặt trời đi đâu vắng
Vạch mây để tìm nắng
Nhưng chẳng thấy nắng đâu
Xin được chút nắng nên năng đến nhà
Hôm nay mang một chút quà
Trước là để tặng , sau là ... cùng vui !
Đông qua , xuân hết , bồi hồi hè sang
Mattroi sao cứ mơ màng ?
Mau mau mang chú..
Đông qua , xuân hết , bồi hồi hè sang
Mattroi sao cứ mơ màng ?
Mau mau mang chút nắng vàng ra hong !
Góc phố nào tôi đợi em khi ấy
Kỷ niệm ùa về tình ta mãi vậy
Mùa xuân nào bóng dáng thời ta yêu.
Một vùng khoảng lặng vẫn còn trong em
Thời gian trôi chầm chậm thêm
Để em hồi tưởng nỗi niềm dấu x..
Một vùng khoảng lặng vẫn còn trong em
Thời gian trôi chầm chậm thêm
Để em hồi tưởng nỗi niềm dấu xưa...
Chuyện xưa...cứ ngỡ bây giờ
Buồn thương cho nhện nhả tơ nhử mồi
Bao mùa lá rụng, lá rơi
Quẩn quanh qua những cuộc đời bon chen...
Trăng nghiêng rớt bóng trên thềm
Trở mình chiếc lá ướt mềm sương đêm!
Chợt kéo đến cơn mưa mùa Hạ !