(Họa bài thơ "Ly khách" của dangTanPhuong)
Từ độ người đi, bóng mịt mờ
Bến xưa thao thức cả trong mơ
Trăng quê chỉ còn là trăng khuyết
Khóm trúc bên đình lá lơ thơ.
Buông rèm, thiếu nữ buồn không nói
Lược cài biếng chải, phấn son trơ
Người đi biền biệt nơi xa xứ
Kẻ ở trông theo, mắt lệ mờ.
Từ độ người đi, bóng mịt mờ
Bến xưa thao thức cả trong mơ
Trăng quê chỉ còn là trăng khuyết
Khóm trúc bên đình lá lơ thơ.
Buông rèm, thiếu nữ buồn không nói
Lược cài biếng chải, phấn son trơ
Người đi biền biệt nơi xa xứ
Kẻ ở trông theo, mắt lệ mờ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét