mùa thu dệt ánh nắng vàng
Biển vẫn
cậy mình dài rộng thế
Xa cánh buồm một chút, đã cô đơn
(Thơ Hữu Thỉnh)
Biển xanh
xanh đến vô cùng
Ta ngồi đan lưới
mịt mùng bủa giăng
Tơ lòng
ta dệt thành chăn
Đắp vào nỗi nhớ
miên man một đời
Lưới đan
thả xuống biển khơi
Bóng chim tăm cá
chân trời lang thang
Về đây
dệt giấc mộng vàng
Về đây
đắp tấm chăn nàng
dệt cho !!!
Xa cánh buồm một chút, đã cô đơn
(Thơ Hữu Thỉnh)
Biển xanh
xanh đến vô cùng
Ta ngồi đan lưới
mịt mùng bủa giăng
Tơ lòng
ta dệt thành chăn
Đắp vào nỗi nhớ
miên man một đời
Lưới đan
thả xuống biển khơi
Bóng chim tăm cá
chân trời lang thang
Về đây
dệt giấc mộng vàng
Về đây
đắp tấm chăn nàng
dệt cho !!!
Thả lòng mình về với những thân thương
chìm đắm đáy đại dương, Ngày mới vui nuthan nhé.
Anh mong cho đám mây mù che nhanh
Bên bờ có lắm ông anh
Em ơi! Quấn lại chiếc khăn anh nhờ...
Kẻo mà khổi kẻ ngồi mơ
Đêm về thấp thỏm, thẫn thờ vì em...
Trêu Nữ Thần Mặt trời chút nhé.
chồn nghĩ về ai đó, nghĩ về một thời đã xa và nghĩ về những kỉ niệm.
Mùa thu, chỉ có lá..
chồn nghĩ về ai đó, nghĩ về một thời đã xa và nghĩ về những kỉ niệm.
Mùa thu, chỉ có lá vàng rơi xào xạc, đâu đó người ta lại giật mình bởi khoảnh
khắc khó tả ấy. Người đi đường vô tình giang tay bắt lá và thấy thích mùa thu.
Mùa thu, đâu đó lại bắt gặp những đôi trai gái nắm tay nhau đi dạo, tình tứ và
lãng mạn. Mùa thu, có gió, có lá, có tình yêu, có sự sống, có em nhưng không có
anh.....Một chút cảm xúc với tựa của entry chị iu ha !!
Khổ thơ hay quá ... ! ..
Khổ thơ hay quá ... !