Trang

18/9/13

Những vần thơ cũ bên Yh VN

thương về chốn cũ

06:33 3 thg 8 2011Công khai15 Lượt xem 32 

Một ngày về lại chốn xưa
Sương khuya lành lạnh cho vừa nhớ nhung
Chân qua cứ bước ngập ngừng
Nơi miền quê cũ đã từng đợi trông.

Se se gió sớm lạnh lùng
Chợt như còn thấy ngượng ngùng mắt ai
Phố xa nhàn nhạt sương mai
Giăng giăng ngõ vắng còn say giấc nồng.

Mình ta đứng giữa hư không
Mà như bơi giữa nghìn trùng bể khơi
Để lòng ta mãi chơi vơi
Thương về chốn cũ một thời ...xa xôi.


mùa thu dệt ánh nắng vàng

17:46 15 thg 8 2011Công khai5 Lượt xem 12 

Biển vẫn cậy mình dài rộng thế
Xa cánh buồm một chút, đã cô đơn
(Thơ Hữu Thỉnh)


Biển xanh
xanh đến vô cùng
Ta ngồi đan lưới
mịt mùng bủa giăng
Tơ lòng
ta dệt thành chăn
Đắp vào nỗi nhớ
miên man một đời
Lưới đan
thả xuống biển khơi
Bóng chim tăm cá
chân trời lang thang
Về đây
dệt giấc mộng vàng

Về đây
đắp tấm chăn nàng
dệt cho !!!

.


vô đề


01:46 21 thg 8 2011Công khai9 Lượt xem 19 

Vầng trăng lơ lửng ở bên sông
Để cho thi sĩ ngẩn ngơ lòng
Vớt giọt trăng rơi trên mặt nước
Thả hồn phiêu lãng với hư không. .




xin đừng...


21:44 25 thg 8 2011Công khai11 Lượt xem 23 


Cạn

(Thơ trong Blog Nguyễn Hải)

Đắng lòng viết cạn bài thơ
Gửi vào quên lãng hư vô tặng...mình
Quay lưng cạn một chữ tình
Đời như ảo ảnh vô hình mà thôi
Ngày xanh đành cạn một đời !
Nước trôi, bèo dạt để người lãng quên
Tiếng côn trùng cạn trắng đêm
Chở hổn hoang đến cuối miền tịnh liêu
Ngờ đâu cạn mất tình yêu
Một mình nâng chén...một chiều cạn nhau...!



Xin đừng nâng chén...cạn nhau !

(Mattroi xin họa lại bài thơ trên của Nguyễn Hải )


Người ơi xin chớ âu sầu
Xin đừng nâng chén cạn câu ân tình !
Đá mòn, sông cạn điêu linh
Hoa trôi, bèo dạt, phận mình lao đao
Bởi chưng ngọn sóng ba đào
Đẩy đưa người đã dạt vào...Bến mê
Vì ai, quên mất câu thề
Vì ai, quên mảnh trăng quê âm thầm
Vẫn còn đó, mối tình câm
Lặng im treo giữa ầm ầm bão giông...





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét