Mơ một loài hoa sắc trắng trong
Chỉ nở canh khuya thao thức ròng
Cánh bung hé mở mơ màng trắng
Hương tỏa vừa len đủ giấc nồng.
Đơn sơ chỉ một niềm hoài vọng
Đối bóng cùng hoa giữa biển lòng
Quỳnh hương một đóa xin đời nhận
Đừng phũ phàng rơi giữa khoảng không.
Chỉ nở canh khuya thao thức ròng
Cánh bung hé mở mơ màng trắng
Hương tỏa vừa len đủ giấc nồng.
Đơn sơ chỉ một niềm hoài vọng
Đối bóng cùng hoa giữa biển lòng
Quỳnh hương một đóa xin đời nhận
Đừng phũ phàng rơi giữa khoảng không.
Thơ vui về rét Nàng Bân
Giữ làm chi những dòng thơ bóng bẩy
Khi dòng sông xanh xô cát xa bờ
Dẫu qua thời giông bão cuốn ngất ngơ
Còn giữ nổi dòng thời gian ngưng đọng ?...
Đại dương kia vẫn rì rào tiếng sóng
Phủ bao vết chân trần trên cát bỏng
Có biết chăng một dáng nét phiêu bồng
Sắp nhạt nhòa tan biến giữa hư không...!
Chút hương xưa giờ chỉ lem màu nhớ
Sóng xa bờ, sóng ngủ giữa mênh mông
Biển mùa thu có dào dạt trong lòng
Ngăn gió lại, đừng đem lá đi mãi.
Rồi một ngày gió đưa lá trở lại
Dẫu lá vàng thoi thóp giữa ngày đông
Trên bờ bãi, sóng vờn quanh ngọn lá
Hồi sinh cho sức sống đã cạn dòng.
Còn đây màu nắng hạ vàng...
Còn đây một chút môi mềm
Ru nhau cái thuở êm đềm thơ ngây
Ngại ngùng tay ở trong tay
Mắt nhìn trong mắt thấy ngây ngất lòng
Ngu ngơ mấy giọt nắng hồng
Nhẹ vương vai áo đi trong chiều tà
Cơn mưa mùa hạ lướt qua
Tóc mềm mấy sợi nhạt nhòa tim ai
Nguyện làm hạt nắng sớm mai
Ươm bình yên để phôi phai đêm dài
Đường đời dẫu lắm chông gai
Hạ vàng còn đó chưa phai nhạt màu...
Bốn mùa em đi...
Nàng Bân đan áo cho chồng
Để bao người phải nhọc lòng khổ theo
Cuối xuân rét vẫn vượt đèo
Mưa dầm gió bấc đem theo xuống trần
Mặt Trời cũng thấy cực thân
Nắng không rải được, tần ngần núp mưa !...
Nàng Bân đan áo dây dưa
Đông qua, xuân lại, cũng vừa đan xong !
Thì thôi, Trời cũng chiều lòng
Làm thêm cái rét kẻo không nàng buồn
Áo đan chồng chẳng mang luôn
Lại mang tiếng vụng cũng buồn lắm thay !
Thế nên Trời rét mấy ngày
Chồng Bân mặc ấm, người trần rét run
Oán Trời, Trời phải phân trần
Rét Nàng Bân để thưởng công vợ hiền !



Để bao người phải nhọc lòng khổ theo
Cuối xuân rét vẫn vượt đèo
Mưa dầm gió bấc đem theo xuống trần
Mặt Trời cũng thấy cực thân
Nắng không rải được, tần ngần núp mưa !...
Nàng Bân đan áo dây dưa
Đông qua, xuân lại, cũng vừa đan xong !
Thì thôi, Trời cũng chiều lòng
Làm thêm cái rét kẻo không nàng buồn
Áo đan chồng chẳng mang luôn
Lại mang tiếng vụng cũng buồn lắm thay !
Thế nên Trời rét mấy ngày
Chồng Bân mặc ấm, người trần rét run
Oán Trời, Trời phải phân trần
Rét Nàng Bân để thưởng công vợ hiền !



Hạ Nhớ !
Hạ đã sang, phượng đỏ thắm rực màu
Nhắc kỷ niệm một thời trong nỗi nhớ
Ta bên nhau, mắt môi cười hớn hở
Vui nào bằng, em hỡi, ngắm nhìn nhau !
Nhắc kỷ niệm một thời trong nỗi nhớ
Ta bên nhau, mắt môi cười hớn hở
Vui nào bằng, em hỡi, ngắm nhìn nhau !
Đã bao mùa ta xa nhau xa nhau
Mùa hạ vàng vẫn hồng sắc phượng vĩ
Làn gió nào thổi sao nghe thương thế
Tiếng em cười chắc vẫn ngọt bờ môi ?...
Dòng thời gian êm trôi êm trôi
Bao kỷ niệm cũng lùi vào quá khứ
Tiếng ve đầu mùa, em còn có giữ ?
Tháng Tư về lại đốt lửa tim ta !...
Sân ga nào nhắc nhở chuyện ngày xa
Em một mình đi về phương trời lạ
Tôi đứng lại. Dòng đời trôi nhanh quá
Để bây giờ là Hạ Nhớ, em ơi !
Mùa hạ vàng vẫn hồng sắc phượng vĩ
Làn gió nào thổi sao nghe thương thế
Tiếng em cười chắc vẫn ngọt bờ môi ?...
Dòng thời gian êm trôi êm trôi
Bao kỷ niệm cũng lùi vào quá khứ
Tiếng ve đầu mùa, em còn có giữ ?
Tháng Tư về lại đốt lửa tim ta !...
Sân ga nào nhắc nhở chuyện ngày xa
Em một mình đi về phương trời lạ
Tôi đứng lại. Dòng đời trôi nhanh quá
Để bây giờ là Hạ Nhớ, em ơi !
Phiêu bồng
Giữ làm chi những dòng thơ bóng bẩy
Khi dòng sông xanh xô cát xa bờ
Dẫu qua thời giông bão cuốn ngất ngơ
Còn giữ nổi dòng thời gian ngưng đọng ?...
Đại dương kia vẫn rì rào tiếng sóng
Phủ bao vết chân trần trên cát bỏng
Có biết chăng một dáng nét phiêu bồng
Sắp nhạt nhòa tan biến giữa hư không...!
Chiều muộn
Sông sâu dòng nước chảy lờ đờ
Đò ngang gác mái nằm chơ vơ
Dập dềnh con nước vỗ quanh mạn
Bồng bềnh mây trắng trôi lửng lơ
Trên bến khách qua nghe vắng vẻ
Dưới thuyền cô lái ngắm bâng quơ
Chiều muộn hoàng hôn dần tím ngát
Bên sông chợt vẳng tiếng kêu đò.
Sông sâu dòng nước chảy lờ đờ
Đò ngang gác mái nằm chơ vơ
Dập dềnh con nước vỗ quanh mạn
Bồng bềnh mây trắng trôi lửng lơ
Trên bến khách qua nghe vắng vẻ
Dưới thuyền cô lái ngắm bâng quơ
Chiều muộn hoàng hôn dần tím ngát
Bên sông chợt vẳng tiếng kêu đò.
Chút hương xưa...
Chút hương xưa giờ chỉ lem màu nhớ
Sóng xa bờ, sóng ngủ giữa mênh mông
Biển mùa thu có dào dạt trong lòng
Ngăn gió lại, đừng đem lá đi mãi.
Rồi một ngày gió đưa lá trở lại
Dẫu lá vàng thoi thóp giữa ngày đông
Trên bờ bãi, sóng vờn quanh ngọn lá
Hồi sinh cho sức sống đã cạn dòng.
Ngẫu hứng với mấy lời comt trong "Chút hương xưa"
Còn đây màu nắng hạ vàng...
Còn đây một chút môi mềm
Ru nhau cái thuở êm đềm thơ ngây
Ngại ngùng tay ở trong tay
Mắt nhìn trong mắt thấy ngây ngất lòng
Ngu ngơ mấy giọt nắng hồng
Nhẹ vương vai áo đi trong chiều tà
Cơn mưa mùa hạ lướt qua
Tóc mềm mấy sợi nhạt nhòa tim ai
Nguyện làm hạt nắng sớm mai
Ươm bình yên để phôi phai đêm dài
Đường đời dẫu lắm chông gai
Hạ vàng còn đó chưa phai nhạt màu...
Nối vần thơ họa trong "Chiều nghiêng"
Chiều nghiêng nắng xế qua thềm
Giục ngày qua vội để đêm thầm thì
Trời nghiêng một mảnh trăng khuya
Soi Quỳnh hương nở chẳng lìa cành Dao
Nuthanmattroi
Chiều nghiêng cho đẹp má đào
Cho nàng bớt nóng mát lành con tim
Ngẩn ngơ nàng mãi đi tìm
Chiều nghiêng nghiêng bóng một mình càng say
Bạch Dương
.
Ngẩn ngơ chiều lướt qua đây
Nắng vàng vẫn rải ngất ngây tình nồng
Đi tìm giây phút chênh chông
Chiều nghiêng nghiêng một bóng hồng lửng lơ.
Nuthanmattroi
Nghiêng lòng đổ suối miền mơ
Nghiêng tay em rót vần thơ trăng đầy
Nghiêng đêm Quỳnh tỏa hương bay
Dao Quỳnh quấn quýt tháng ngày bên nhau...
Ngày Mai Trời Lại Sáng
.
Nghiêng trời cho nước mưa mau
Cho cây tươi tốt thắm màu yêu thương
Nghiêng cành Dao phía Quỳnh hương
Cho đêm hoa nở vấn vương ngát mềm
Nuthanmattroi
.
Hoàng hôn chậm rớt bên thềm
Thời gian níu kéo mưa đêm thầm thì
Trời khuya trăng tỏ xuân nghì
Nghiêng mình ngắm đóa Quỳnh mi nở tròn
NGỌC TUYỀN
Giấu mình trong mảnh lá non
Quỳnh hương e ấp nở tròn cánh tơ
Dẫu ai thoáng chút nghi ngờ
Hương quỳnh chỉ tỏa ngẩn ngơ đêm buồn.
Nuthanmattroi
Chiều nghiêng cây cũng nghiêng theo
Trời nghiêng một mảnh trăng treo cuối đồi
Quỳnh nghiêng nghiêng nở nụ cười
Đôi người cùng ngắm cảnh-trời -đất nghiêng...
NGỰA MỎI CHÂN RỒI
Giữa màn trời đất thiêng liêng
Quỳnh hương trắng nở tựa niềm tin yêu
Trăng khuya cũng muốn yêu chiều
Tỏa màu bàng bạc phiêu diêu đón chào...
Nuthanmattroi
Nắng nghiêng cho nón em chao
Nghiêng chiều cho ánh trăng vào miền mơ
Mây nghiêng đêm nửa hững hờ
Cành Dao quấn quýt hương thơ hoa Quỳnh...
Ngày Mai Trời Lại Sáng
Quỳnh hương một đóa xinh xinh
Bên cành Dao đó hữu tình xiết bao
Thiên nhiên cũng khéo vun vào
Màn đêm tĩnh lặng gửi trao Dao Quỳnh...
Nuthanmattroi
Giục ngày qua vội để đêm thầm thì
Trời nghiêng một mảnh trăng khuya
Soi Quỳnh hương nở chẳng lìa cành Dao
Nuthanmattroi
Chiều nghiêng cho đẹp má đào
Cho nàng bớt nóng mát lành con tim
Ngẩn ngơ nàng mãi đi tìm
Chiều nghiêng nghiêng bóng một mình càng say
Bạch Dương
.
Ngẩn ngơ chiều lướt qua đây
Nắng vàng vẫn rải ngất ngây tình nồng
Đi tìm giây phút chênh chông
Chiều nghiêng nghiêng một bóng hồng lửng lơ.
Nuthanmattroi
Nghiêng lòng đổ suối miền mơ
Nghiêng tay em rót vần thơ trăng đầy
Nghiêng đêm Quỳnh tỏa hương bay
Dao Quỳnh quấn quýt tháng ngày bên nhau...
Ngày Mai Trời Lại Sáng
.
Nghiêng trời cho nước mưa mau
Cho cây tươi tốt thắm màu yêu thương
Nghiêng cành Dao phía Quỳnh hương
Cho đêm hoa nở vấn vương ngát mềm
Nuthanmattroi
.
Hoàng hôn chậm rớt bên thềm
Thời gian níu kéo mưa đêm thầm thì
Trời khuya trăng tỏ xuân nghì
Nghiêng mình ngắm đóa Quỳnh mi nở tròn
NGỌC TUYỀN
Giấu mình trong mảnh lá non
Quỳnh hương e ấp nở tròn cánh tơ
Dẫu ai thoáng chút nghi ngờ
Hương quỳnh chỉ tỏa ngẩn ngơ đêm buồn.
Nuthanmattroi
Chiều nghiêng cây cũng nghiêng theo
Trời nghiêng một mảnh trăng treo cuối đồi
Quỳnh nghiêng nghiêng nở nụ cười
Đôi người cùng ngắm cảnh-trời -đất nghiêng...
NGỰA MỎI CHÂN RỒI
Giữa màn trời đất thiêng liêng
Quỳnh hương trắng nở tựa niềm tin yêu
Trăng khuya cũng muốn yêu chiều
Tỏa màu bàng bạc phiêu diêu đón chào...
Nuthanmattroi
Nắng nghiêng cho nón em chao
Nghiêng chiều cho ánh trăng vào miền mơ
Mây nghiêng đêm nửa hững hờ
Cành Dao quấn quýt hương thơ hoa Quỳnh...
Ngày Mai Trời Lại Sáng
Quỳnh hương một đóa xinh xinh
Bên cành Dao đó hữu tình xiết bao
Thiên nhiên cũng khéo vun vào
Màn đêm tĩnh lặng gửi trao Dao Quỳnh...
Nuthanmattroi
Thơ vui
(trong bài "Cho một ngày...")
Thôi em để thế cho đủ thu
Đừng giấu đi em thiếu lời ru
Còn đâu tròn vành trăng mười sáu
Có còn đủ không mùa tương tư ......
Ngày mai trời lại sáng
Thu về bao kẻ lại tương tư
Lại để lòng mình lắng tiếng ru
Sợ trăng chẳng tròn vành mười sáu
Nên tham níu giữ cả mùa thu !
Nuthanmattroi
Thu đã về rồi trong mắt em
Giấu nữa làm chi hoang hoải thêm
Thu mùa se sắt hanh hao lạnh
Thu lòng cô quạnh ...giấu đi em .....

Ngày mai trời lại sáng
Giấu thu để thấy hạt nắng cười
Cớ chi hoang hoải với thu rơi
Thu lòng cô quạnh hong dưới nắng
Là sẽ ngập tràn sắc thu tươi !
Nuthanmattroi
Lác đác thu mưa giấu đi chơi
Chỉ còn lại thu nắng vui cười
Thế này thì lòng cô quạnh lắm
Đời thu tươi sắc thu lòng rơi...

Thôi em để thế cho đủ thu
Đừng giấu đi em thiếu lời ru
Còn đâu tròn vành trăng mười sáu
Có còn đủ không mùa tương tư ......
Ngày mai trời lại sáng
Thu về bao kẻ lại tương tư
Lại để lòng mình lắng tiếng ru
Sợ trăng chẳng tròn vành mười sáu
Nên tham níu giữ cả mùa thu !

Nuthanmattroi
Thu đã về rồi trong mắt em
Giấu nữa làm chi hoang hoải thêm
Thu mùa se sắt hanh hao lạnh
Thu lòng cô quạnh ...giấu đi em .....


Ngày mai trời lại sáng
Giấu thu để thấy hạt nắng cười
Cớ chi hoang hoải với thu rơi
Thu lòng cô quạnh hong dưới nắng
Là sẽ ngập tràn sắc thu tươi !

Nuthanmattroi
Lác đác thu mưa giấu đi chơi
Chỉ còn lại thu nắng vui cười
Thế này thì lòng cô quạnh lắm
Đời thu tươi sắc thu lòng rơi...


Ngày Mai Trời Lại Sáng
Đôi lúc thấy thu cũng nực cười
Thu trời đem đặt cạnh thu người
Thu trời héo hắt ngâu xao xác
Thu người ngạo nghễ vỗ tay cười !

Nuthanmattroi
Trời xanh trải đủ bốn mùa
Lòng người cũng đủ nắng mưa xanh tàn
Thu trời hạ khuất thu sang
Thu lòng là cả giang san yên tình ......
Ngày mai trời lại sáng
Bốn mùa chỉ biết lặng thinh
Bốn mùa chỉ một đường tình em đi
Tiếng đêm thầm thỉ những gì
Vầng trăng nâng cánh chim di muộn màng...

Nuthanmattroi
Đôi lúc thấy thu cũng nực cười
Thu trời đem đặt cạnh thu người
Thu trời héo hắt ngâu xao xác
Thu người ngạo nghễ vỗ tay cười !


Nuthanmattroi
Trời xanh trải đủ bốn mùa
Lòng người cũng đủ nắng mưa xanh tàn
Thu trời hạ khuất thu sang
Thu lòng là cả giang san yên tình ......

Ngày mai trời lại sáng
Bốn mùa chỉ biết lặng thinh
Bốn mùa chỉ một đường tình em đi
Tiếng đêm thầm thỉ những gì
Vầng trăng nâng cánh chim di muộn màng...


Nuthanmattroi
Bốn mùa em đi...
Đất trời một thuở sáng tinh khôi
Em nhởn nhơ đi dưới ánh trời
Tà áo bay bay trong nắng sớm
Tà áo bay bay trong nắng sớm
Nhẹ gót sen hồng Xuân lặng trôi.
Ngày ấy thơ ngây dệt mộng đời
Tung tăng em hát khúc mê tơi
Để ai say ngắm xuân mộng ý
Hạ vàng rắc nắng cả góc trời.
Heo may phảng phất hương thoảng rơi
Trên má em nay ửng hồng rồi
Có phải Thu sang em e thẹn
Hay lòng đã vương ánh mắt người.
Để ròi từ ấy cứ chơi vơi
Mỗi chiều lặng lẽ đứng bên đồi
Trong nắng Đông tàn trơ sỏi đá
Dõi mắt xa xa phía chân trời...
Ngày ấy thơ ngây dệt mộng đời
Tung tăng em hát khúc mê tơi
Để ai say ngắm xuân mộng ý
Hạ vàng rắc nắng cả góc trời.
Heo may phảng phất hương thoảng rơi
Trên má em nay ửng hồng rồi
Có phải Thu sang em e thẹn
Hay lòng đã vương ánh mắt người.
Để ròi từ ấy cứ chơi vơi
Mỗi chiều lặng lẽ đứng bên đồi
Trong nắng Đông tàn trơ sỏi đá
Dõi mắt xa xa phía chân trời...
HQ thăm bạn nè những vần thơ thật hay ..TEM cho HQ nhé.
Trả lờiXóahihihi....
TEM DZÀNG CHO BẠN DZÀNG NÈ !!!! Hihihihi
Xóahihihi....Tất cả thơ bạn bên yahoo bạn đem về hãy đem cất vào kho đi bạn hãy đăng từ từ thôi .Như vậy bạn bè sẻ dể tham khảo và viết lời nhận xét hơn ...lâu lâu bạn hãy đăng 1 bài. Như vậy bạn bè sẻ có thời gian để nhận xét chứ. Còn bạn đăng nhiều như thế này biết bình luận bài nào và cũng chẳng có thời gian để đọc hết hihihi...chúc bạn vui nhé
Trả lờiXóaNhớ TEM 2 cho mình nữa đó nhé.
TEM BẠC CHO BẠN VÀNG NỮA NÈ !!! Hihihihi....HƯƠNG QUÊ ơi ! Cái chùm bài này là mattroi tha từ bên hai ngôi nhà Yh đã sập và sắp sập qua đây cho nó khỏi bị vùi chôn thêm lần nữa mà không biết có lâu dài gì không đây...hu hu...chỉ để mattroi thỉnh thoảng đọc lại cho vui thôi HQ ạ ! Còn mattroi sẽ cố gắng viết bài mới chứ không dám bắt bạn bè đọc mấy bài cũ rích cũ ri này đâu, hihihiii
XóaCó sao đâu...bởi vì đâu phải ai cũng đã đọc thơ của NTMT rồi.Chính HQ cũng chưa từng đọc thơ của bạn mà hihi HQ cũng có những bài đăng lại từ bên yahoo cũ vậy.Nhưng những người bạn của mình lúc trước giờ đâu còn lại mấy người đâu...
Trả lờiXóaMình đăng bài cho vui mà và cái quan trọng là giữ lại những di sản mà mình đã sáng tác từ tâm tư của mình đó .Chúc bạn luôn vui nhé.
Hihihi...thì Nl nói trúng ý mattroi rồi, cop bài qua đây là để lưu lại những ngày rong chơi bên blog yahoo. Chỉ tiếc là không thể đưa qua tất cả những lời bình của bạn bè được NL ạ ! Cám ơn bạn hiền đã sẻ chia nhé !
Trả lờiXóa